《Kahui ê Tâi-bûn Phû-tô-hn̂g》

| | | 轉寄

君皇ê生死之戀

Tī teh 1627 nî, ū chi̍t ê hôngtè, i ê siⁿsè sī chi̍t ê chiok siongsim ê kò͘sū.
Hit kang thàuchá ū chi̍ttiám'á kôaⁿ, hong bîbî'á chhoelâi, chhiūhio̍h ta̍uhta̍uh'á phiaulo̍hlâi.
“Kin'áji̍t, thàiē siókhóa'á kôaⁿkôaⁿ, góa siūⁿ góa ài chhēng khah kāuê saⁿ o͘! ”Achu kóng kah teh phi̍hphi̍hchhoah. Ū chi̍t ê chiok chho͘chhân ê chabó͘lâng siūⁿ beh tùi hit ê Achu siūⁿkhangsiūⁿphang, beh hāisí i paktó͘ lāité ê gín'á.
“Aih, lí ū chiàu góa hoanhù ê tāichì chò bô?”Hit ê kankhiáu ê chabó͘lâng kiò chò Abí ah, i sī chi̍t ê chiok hiông ê lâng. I tùi i ê ē kha chhiú lâng kóngê. “Ū ah! Lí kautài ê io̍h'á, góa lóng chhoân hósè ah! Niûniû m̄ bián hoânló o͘!”I kóng kah chiok ū sìnsimê!

Chit ê sîchūn, hit ê Kunhông ah koh m̄ chai i siōng ài ê chabó͘lâng, Achu beh hō͘ i lēnggōa ê hui hāmhāi. “Góa ê io̍h'á kám hó ah? Chòekīn sinthé bô sóngkhoài, ū khólêng sī ūsin ê koanhē o͘! Góa ài kah sèlī leh!”Achu kóng kah sinkhu teh phi̍hphi̍hchhoah, kiōng beh hunkhì.
“Aih, lí khì chàukha chhoân hó ê io̍h'á tòji̍pkhì, khachhiú ài kah kín leh o͘!” “Góa chaiiáⁿ lah!Thàn bô lâng kóaⁿkín iōng o͘!” Chit sî, he to̍kio̍h kā i khǹg ji̍pkhì beh hō͘ Achu lim ê io̍hthng lāité. Achu chit ê sîchūn pēng bô hoathiān i beh lim ê io̍h'á hō͘ lâng tāng kòe khachhiú ah! Achu ê ē kha chhiú lâng kiaⁿ i ê gín'á ē bôkhì, kóaⁿkín phâng io̍h'á hō͘ i lim, m̄ koh i m̄ chaiiáⁿ he ioh'á hō͘ lâng tang kòe khachhiú ah!

“Góa lim hó ah! Kámkak sinthé ū kah hó ah! Tosiālí o͘!” Achu tùi i ê ē khachhiú lâng Atiok ah seh tosiā. Hit ê Kunhông i siōng ài ê hui Achu, i koh m̄ chai iáⁿ i ê àijîn íkeng hō͘ hit ê Abí'á hē to̍k, hit ê Abí'á tō tāichì tōatiâu ah! Kehkang, khióngpò͘ ê tāichì hoatseng ah! Achu i bô chhéⁿkhìlâi, jîchhiáⁿ i ê bînchhn̂g lóng sī hoeh, i ê ē khachhiú lâng Atiok khòaⁿ tio̍h, kiaⁿ kah beh chhoahsái ah! I kóaⁿkín chhōe lâng kā Kunhông kóng.
Kòe bô jōa kú, hit ê Kunhông kóaⁿkhì i sim'ái ê chabó͘ lâng ê pângkeng, beh kah khòaⁿ māi i chitmá sinthé ê chênghêng anná! “Achu ah, lí kín chhéⁿkhìlâi, góa beh kah lí kóngōe, góa sī lí ê ang lah!”Kunhông kòaⁿ tio̍h i ánne, i sī chiok siongsim kah utchutê, koh khàu kah ba̍ksái sìlâmsûi.
Chit sî Achu ê ba̍kchiu thíkhui ah! I kóng:“Góa sī ánchóaⁿ ah! Kám kóng chahng góa lim ê io̍h'á ū būntê?”Achu kóngōe bô siáⁿ khùila̍t.

“Góa ē kiò ē khachhiú lâng khì chhâ khòaⁿ māi, sī siáⁿ lâng teh hāmhāiê! Achu lí hòngsim góa ittēng ē lia̍h tio̍h hāi lí ê hiongchhiú!”Kunhông kóng kah chiok tōa siaⁿ leh!

Kòe bô kúi kang, Kunhông íkeng tiâucha chhutlâi sī siáⁿ lâng teh tāng khachhiú, hit ê hāi lâng ê Abí kap i ê ē khachhiú lâng, chinchiàⁿ sī chhoah teh tán ah! “Abí, lí chiok hiông ê, káⁿ tùi góa simài ê lâng hē to̍kchhiú, lâi jîn ah! Kā i thoakhì tōalô!”Kunhông kóng kah khìphutphut. Abí'á i hông koaiⁿ ji̍pkhì lāité, ta̍kkang lóng gōngsîn, mā hun bōe chhengchhó chitmá sī ē chái'á iah sī àmsî'á.

“Kunhông, góa ê gín'á kám pó ē tiâu? Hō͘ hit ê lâng chhòngtī kah ánne, góa si̍tchāi chiok siongsimê, ah chún kóng i sī chi̍t ê hólâng, kiatkó pìⁿ kah ánne!”Achu kóngōe kóng kah beh bôla̍t ah! “Lí hòngsim, góa ittēng chhōe siōng hó ê thàii kah lí i, lán ê gín'á ē pótiâu, lí hòngsim lah!”Achu thiaⁿ Kunhông ánne kóng, i tō ke chiok hòngsimê, mā chiok ū sìnsimê!

(Pòaⁿtang kòekhì ah!) “Lán ê kiáⁿ chhutsì ah, ū kàu hoaⁿhíê!”Achu kóng kah lâu ba̍ksái. “Hókachài góa chhōe tio̍h bōe bái ê thàii, ah bô nā làuthe, góa choa̍ttùi kiò lâng kā Abí chāmthâu!”Kunhông kóng kah bīn lóng ângkòngkòng, bōesū chiok siūⁿ khìê. “Lí m̄ bán khì lah! Gín'á m̄ sī hó hó, m̄ bán hiahnī choa̍tchêng lah!”Achu kóng che siūⁿ beh kā Kunhông ko͘chiâⁿ. “Lí tōsī siuⁿ kòe hósim koh siānliông ah, góa ē ài lí m̄ sī bô goâninê, m̄ koh hitê oklâng góa bōe pàng i chhutlâi, i si̍tchāi siuⁿkòe hiông ah!”Kunhông kóng kah bīn lóng ângkhì ah!

“Hó lah! Mài koh kóng ah! Lán kóng pa̍thāng hó bó? Lí khòaⁿ, lán ê gín'á chiok kó͘chuiê neh!”Achu kóng kah bîbî'á chhiò. “Íāu, góa chit ê ūi tō sī beh hō͘ chit ê chapo͘kiáⁿ o͘! Achu chhiáⁿ lí hòngsim o͘!”Kunhông phah hengkhám póchèng. “Hó ah! Ū lí tī leh, góa ke chiok hòngsim ê, ah góa seng hiohkhùnchi̍tê o͘!”Achu kóng kah teh hahhì ah! “Ánne, góa tō mài kiáujiáu lí ah! Lí hóhó'á khùn o͘!” Kunhông kóng soah, tō lîkhui i ê pângkeng .

(1 tang koh kòekhì ah!) “Góa ê pópòe gín'á, ūisiáⁿmi̍h lí tō ánne kòesin ah! Góa chinchiàⁿ ū kàu siongsimê!”Achu khàu kah ū kàu bisiong ê, chūchiông i ê gín'á kòesin liáuāu, i tō ta̍k kang lóng teh khàu, ittit khàu bōesoah, kiatkó soah siongsim kòetō͘, i phòapēⁿ ah, púnlâi i ê sinthé tō bô siáⁿmi̍h hó ah! Chit kiāⁿ tāichì liáuāu, i ê sinthè koh jú bái .Kòe bô jōakú, i tō khì chòsian ah!

Inūi siuⁿ kòe siongsim, chit ê Kunhông tī inbó͘ kòesin chi̍t tang liáuāu, mā tòe i khíah! Che sī chi̍t ê chhichhám ê àichêng kò͘sū, Kunhông i sī chi̍t ê chiok chhichêng ê chapo͘kiáⁿ.


*刊tī台文戰線NO.56(2019/10月)